Anh hứa sẽ bỏ vợ để quay về bên chị, vậy là 12 năm rồi chị ấy chờ anh ly hôn với tôi.
Anh thú nhận mọi chuyện với tôi trong một sự rối bời mà chính anh cũng không biết làm sao để thoát ra. Tôi thương chồng, thương chính mình và thương cả người phụ nữ dại khờ vì tình yêu đó nữa. Cả ba chúng tôi đều đáng thương và tôi tin chúng tôi đều là những người tử tế. Vì thế mà ngày hôm nay tôi cũng không biết phải làm gì trong câu chuyện 3 người, giữa tôi, chồng và người tình của anh ấy.
Thoạt nghe mọi người sẽ nghĩ tôi có vấn đề gì đó nên mới nhắc tới chuyện chồng ngoại tình đơn giản như vậy. Nhưng nếu nghe ra mọi người sẽ hiểu cho nỗi khổ tâm của cả ba chúng tôi. Người thứ ba đó không có lỗi, nếu có cũng là vì chị quá yêu anh mà thôi.
Cách đây 12 năm, tôi và chồng cưới nhau. Tôi biết khi ấy anh không hoàn toàn yêu mình mà chỉ cưới để vừa lòng mẹ. Mẹ anh rất quý tôi, ngay từ khi tôi mới lên lớn bà đã “chấm” cho con trai của mình. Nhưng thủa đó anh và người ấy yêu nhau say đắm, anh cũng đã đấu tranh đến cùng để bảo vệ tình yêu nhưng không nổi. Mẹ anh gây áp lực và bắt anh phải cưới tôi. Ngày ấy tôi còn trẻ người non dạ, thấy anh đẹp trai, phong độ, trong lòng yêu thầm anh đã lâu, thêm vào đó lại được mẹ anh ủng hộ nên tôi cũng không nghĩ ngợi gì nhiều chuyện anh có yêu mình hay không.
12 năm rồi, chị ấy chờ đợi để được làm vợ của chồng tôi (ảnh minh họa)
Anh cưới tôi để vừa lòng mẹ khi mà bà mắc bệnh. Chúng tôi đã kết hôn và nên duyên vợ chồng từ đó. Nhưng anh và người yêu không chấm dứt. Anh hứa với chị ấy sẽ cưới tôi cho vừa lòng mẹ nhưng rồi sẽ ly hôn để quay lại với chị ấy vì người mà anh yêu là chị. Tất nhiên lúc đó tôi không hề biết chuyện ấy. Anh nghĩ rằng một vài năm sau khi mẹ qua đời, anh sẽ quay về với người con gái mà anh yêu. Và chị ấy đồng ý chờ đợi anh. Chỉ vì một lời nói ấy mà chị đánh đổi 12 năm tuổi xanh để chờ anh.
Nhưng khi mẹ chồng tôi qua đời, tôi và chồng vẫn sống hạnh phúc. Càng sống tôi càng nhận ra chồng mình đã thay đổi. Anh không phải chỉ sống với tôi vì trách nhiệm mà còn vì tình yêu ngày một nảy nở. Nhiều lần tôi đi công tác, anh nóng ruột gọi điện cho vợ suốt giục về. Tôi cảm nhận được niềm hạnh phúc của chồng khi bên tôi. Tôi cứ ngỡ rằng hạnh phúc của gia đình mình là viên mãn khi mà chúng tôi có với nhau 2 đứa con xinh xắn và ngoan ngoãn.
Nhưng câu chuyện năm xưa vẫn đeo bám chồng tôi. Chị ấy chưa lấy chồng và còn chờ đợi anh. Đã nhiều lần anh khuyên chị đi lấy chồng khi mà anh sợ rằng không thể ly hôn với tôi để quay về nhưng chị ấy vẫn quyết tâm đợi. Đã 12 năm trôi qua kể từ ngày anh chị phải chia tay chỉ vì mẹ chồng tôi không chấp nhận. 12 năm chị sống lặng thầm sau lưng anh, chứng kiến anh hạnh phúc đón nhận niềm vui làm bố, đón nhận tình cảm gia đình ấm áp, thiêng liêng. Còn chị, vẫn một mình lẻ bóng.
Tôi không trách chị là người thứ ba xen vào gia đình tôi bởi vì chị vốn dĩ không phải là người đến sau. Chị ấy đã vì chồng tôi mà chịu quá nhiều thiệt thòi. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi xót xa và thương chị ấy nhiều lắm. Chồng tôi đã thú nhận với tôi rằng tình xưa nghĩa cũ còn lại chỉ là một cái mắc nợ, một cái ơn quá lớn chứ không còn là tình yêu. Anh yêu tôi, yêu người vợ bao năm gắn bó với anh, không quản ngại điều gì vì anh. Tình yêu dành cho tôi là có thật và anh không muốn đánh mất tổ ấm này. Nhưng anh cũng cảm thấy tội lỗi vô cùng với chị ấy khi mà chị đã giữ đúng lời hứa, đã chờ đợi anh bao nhiêu năm nay. Giữa hai người họ cũng đã có với nhau một cô con gái nhỏ. Cháu còn nhiều tuổi hơn con lớn của tôi (họ có con với nhau trước khi chúng tôi cưới). Giờ đây chị muốn anh thực hiện lời hứa năm xưa vì chị đã chờ đợi anh quá lâu.
Nghe câu chuyện của chồng mà chính tôi cũng không biết phải làm sao. Anh mắc kẹt giữa hai người phụ nữ mà anh đều yêu thương. Tôi không trách chị là người thứ ba xen vào gia đình tôi bởi vì chị vốn dĩ không phải là người đến sau. Chị ấy đã vì chồng tôi mà chịu quá nhiều thiệt thòi. Chồng tôi đã có lỗi với chị ấy, làm cho chị ấy khổ khi còn trẻ và giờ cũng vậy. Tôi cũng không biết phải làm gì nữa. Buông tay để chồng về sống bên người tình cũ thì tôi không muốn vì anh yêu tôi và tôi cũng yêu anh. Nhưng nếu để cho người phụ nữ đó phải lỡ dở cả cuộc đời thì thật tàn nhẫn. Chị ấy không có lỗi gì cả và nếu xét về tình yêu chị ấy cũng yêu anh không kém gì tôi? Tôi phải làm gì lúc này đây?