Gửi những tâm hồn đã từng bị tổn thương. . .
Sau mỗi cuộc tình ta thường cảm thấy như mọi thứ trong ta sụp đổ. Nhưng hãy bình tâm và nhìn lại ta sẽ thấy cuộc đời luôn công bằng, ta sẽ nhận lại được rất nhiều thứ cân bằng với những thứ ta đã mất đi.
Khi tình yêu đi mất ta hụt hẫng, bàng hoàng, và thấy trước mắt ta mọi thứ như mù mịt. Ta cảm thấy mình như mất đi một phần cuộc sống, ta mỏi mệt khi phải lê từng bước chân đến nơi làm việc, ta uể oải với từng bát cơm khi phải nâng lên rồi hạ xuống, ta bỗng rơi những giọt nước mắt mặn chát, ta nhìn vào không gian xa xăm vô định, ta tìm đến công việc chỉ để mong không còn thời gian rỗi để mà nhớ mà buồn, nhưng ta đã nhầm và càng làm cho nỗi cô đơn trong ta đầy hơn khi màn đêm ùa về.
Ta cảm thấy cô đơn lạc lõng trên đường đời, ta tìm đến âm nhạc nhưng sao ta lại chỉ nghe những khúc ca buồn để rồi nước mắt lại rơi. Ta lại mệt mỏi tìm đến cái tivi, xem một bộ phim cho khuây khỏa, nhưng kìa ta lại rơi nước mắt cùng nhân vật trong phim bởi ta thấy nó giống với tâm trạng của ta bây giờ. Ta tìm đến bạn bè, lúc đó người bạn thân của ta cũng đang đau khổ và còn đau khổ hơn kìa. Ta tìm đến với người thân, nhưng ta đâu có thể cất nên lời rằng “ta đang thất tình, ta đã bị bỏ rơi”, làm như thế những người thân của ta lại thêm lo lắng cho ta. Đúng rồi, ta tìm về với biển, nhưng biển buổi chiều đông vui quá ta lại nén nổi buồn vào trong và nở một nụ cười gượng gạo. Cuối cùng ta tìm đến cuốn nhật ký thân thiết của ta, trút hết nổi buồn vào đấy và ta lại khóc một mình. Rồi ta viết, viết, viết…. xóa, xóa, xóa….tên một ai đó như vô thức, ánh mắt ta như ngây dại. Mệt mỏi ta chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết, sáng tỉnh dậy ta thấy còn đọng một giọt nước mắt ở khóe mi.
Ngày thứ hai khi tình yêu ra đi đó là chủ nhật. Ta bỗng ngồi phắt dậy lau đi giọt nước mắt còn vương, ta chải lại đầu tóc và lại tìm ra biển bao la, biển buổi sáng yên bình ôm ta vào lòng, cuộc sống nhộn nhịp của người dân vùng biển cuốn ta vào, ta nhìn ra phía biển xa xa, đưa đẩy bàn chân trên cát tạo hình trái tim. Và khi sóng biển xô vào nó đã cuốn theo trái tim cát, cuốn theo tình yêu và một phần nổi buồn của ta đi. Ta bỗng thấy mình mạnh mẽ, và ta buộc trái tim phải chấp nhận sự thật đó.
Ta rảo bước trên cát, nhặt những con ngao bị sóng biển xô vào bờ, ta thấy lòng nhẹ tênh, ta mải miết nhặt rồi nở một nụ cười tươi như quên mất rằng ta đang thất tình. Ta về nhà quyết định viết ra những gì ta được và mất trong cuộc tình vừa qua. Và rồi khi nhìn thấy những gì ta nhận nhiều hơn ta mất, ta bỗng thấy mình có lỗi, ta không trách người đó nữa và lại thấy thương người đó nhiều hơn. Nhưng ta không níu kéo người đó lại đâu, vì ta sợ ta lại tiếp tục làm người đó mệt mỏi và ta cũng vậy.Ta phải cảm ơn anh vì anh đã nói lời chia tay để ta biết anh rất quan trọng đối với ta, ta nên trân trọng tình yêu, ta nên lạc quan tin vào cuộc sống.
Đấy bạn thấy không tôi đã có được rất nhiều thứ mà khi tình yêu đi mất. Đâu phải khi chia tay lúc nào cũng mất mát nhiều hơn là nhận được. Khi cuộc sống mang tình yêu của ta đến một nơi khác hay trao cho một người xứng đáng hơn ta. Khi đó cuộc sống cũng công bằng mang lại cho ta những kinh nghiệm sống, những trải nghiệm cuộc đời mà có lẽ nó sẽ có ích cho ta trong chặng đường ta sẽ đi. Chúc những ai đang nắm giữ tình yêu trong tim hãy biết trân trọng, mong những ai không may mắn để tình yêu vụt mất hãy biết chấp nhận và tha thứ. Hy vọng bình minh lên luôn sởi ấm những tâm hồn cô đơn, lạnh giá, những tâm hồn đã từng bị tổn thương.